Thứ Năm, 28 tháng 4, 2016

Đến Lúc Rồi


Sau mấy ngày theo dõi trên mạng đang diễn biến ra rất nhiều nổi khổ tâm của người dân ở quê hương xứ sở…  Thêm vào đó lại biết được có bao nhiêu nhà văn, nhà thơ viết rất nhiều về những cái đau, cái khổ, cái tủi nhục của nhân dân xứ Âu Lạc (Việt Nam), nhất là qua bài thơ “Đất Nước Mình Ngộ Quá Phải Không Anh” của thi sĩ giáo sư Trần Thị Lam.  Tôi rất lấy làm cảm động và cũng muốn viết lên một vài tâm sự cho quê hương đất nước “Đến Lúc Rồi Cần Phải Đứng Lên” nhưng rồi không biết vì một lý do nào đó lương tâm không cho phép tôi viết bằng những lời bạo động, trách móc hoặc chỉ trích mà thay vào đó tôi xin dâng hiến bài thơ nho nhỏ mang tựa đề “Đến Lúc Rồi” xin kính dâng tặng đến tất cả nhân dân Âu Lạc (Việt Nam) nói riêng và thế giới nói chung hãy cùng nhau thức tỉnh.  Chúng ta hãy vượt lên cao hơn cái tình yêu nhỏ bé qua miếng cơm manh áo mà hãy sống và đối đãi với nhau thật “tử tế” bằng lối sống thuần chay tinh khiết để rồi không chỉ riêng cho nhân dân Âu Lạc (Việt Nam) chúng ta mà cả thế giới, vũ trụ muôn loài vạn vật cũng đều được chung vui và hạnh phúc… Nếu các bạn đọc có cùng một cảm thông thì xin hãy cùng chúng tôi chia sẻ đến rộng rãi khắp nơi để ngõ hầu làm tỉnh thức tất cả chúng ta theo con đường bác ái và tỉnh thức cho chính mình.  Xin chân thành cảm ơn các bạn rất nhiều.

Đến Lúc Rồi

Đến lúc rồi… anh nên mở cửa tim ra,
Để nhìn thấy mặt trời đang chiếu sáng,
Để hít thở một luồng không khí trong lành, hảo hạng,
Và để biết rằng anh đang sống trên trần gian…

Đến lúc rồi… anh phải thật sự khôn ngoan,
Để nhìn thấy rõ tận tường đâu là sự thật,
Để cảm giác cái đau thương của muôn loài sinh vật,
Để nhận thức rằng cuộc sống luôn vô thường và hết sức mỏng manh…

Đến lúc rồi… anh hãy ngừng hết chiến tranh,
Để nắm tay nhau và tạo dựng hòa bình,
Để đất nước và con người cùng vạn vật sinh linh,
Được chung sống thật bình yên trên một hành tinh diễm tuyệt…

Đến lúc rồi… anh có hay có biết…???
Luân lý làm người là tử tế với nhau,
Lấy yêu thương và san sẻ làm đầu,
Sống cho tất cả… vì nhau… là hạnh phúc.

Đến lúc rồi… ta hãy coi thường vinh nhục,
Thấu hiểu muôn loài là thân thuộc với nhau,
Lối sống thuần chay là chân lý nhiệm mầu,
Vì tất cả đều nương nhau để sống.

~ Mai Phước Hòa ~

Hoa Kỳ, ngày 28 tháng 4 năm 2016

Thứ Bảy, 2 tháng 4, 2016

Bình An


Bình An

Thong dong cười mỉm giữa mênh mông,
Vũ trụ bao la chẳng bận lòng,
Ánh sáng tỏa khai hương giải thoát,
Nhạc trời vang đệm cả sắc không.

~ Hoa Mai ~

Houston, ngày 1 tháng 4 năm 2016