Thứ Tư, 22 tháng 2, 2012

Nguồn Yêu Thương Bất Tận



Ngắm ánh thái dương, niềm vui hớn hở,
Như gọi mời, làn hơi thở nhẹ êm...
Trời trong xanh, từng tia sáng êm đềm,
Ban sự sống, một ngày thêm nắng đẹp...

Sớm bình minh, từng đóa hoa khép nép,
Vươn vẫy chào, ngày nắng đẹp mùa xuân,
Đàn chim non, vui nhộn nhịp, tưng bừng,
Trên cành lá, gió xuân đưa nhè nhẹ...

Hạnh phúc thay, ta ngồi xem tranh vẽ,
Cảnh càn khôn lặng lẽ... điệu nhạc ru...
Hồn lâng lâng, giữa vũ trụ hoang vu,
Từng âm điệu, lừng vang, ôi thánh thiện...!!!

Giữa hư không, vầng thái dương hiển hiện,
Hoa trắng cài vòng, ban phát tình thương,
Nhắn khách mười phương... muôn vạn nẻo đường...
Nhớ đón nhận, nguồn yêu thương bất tận.

~ Hoa Mai ~
Phoenix, tháng 02/22/2012

2 nhận xét:

  1. Vầng mặt trời lên, nụ hồng hé nở
    Những sắc mây hồng nhẹ mở du êm
    Thênh thang trên cao mây trôi êm đềm
    Ngày góp mặt ấm lòng tia nắng đẹp...
    *@*
    Trong gió sớm, những bụi hoa khép nép
    Lúng liếng cười chào lá cỏ mùa xuân
    Chim hót vang như chuyền khúc nhạc mừng
    Vờn đôi má...gió hôn đùa khe khẽ...
    *@*
    Ngồi xuống đây, bên đời xuân người nhé !
    Ta ngắm nhìn... đây đó... mộng phiêu du...
    Hồn ta say từng câu hát lời ru...
    Như âu yếm, chợt thân thương hiển hiện
    *@*
    Những hồn nhiên của thời gian lên tiếng
    Rót cho đời những mật ngọt tơ vương
    Với ân tình xin chia sẻ yêu thương...
    Nguồn thơ với tình yêu người bất tận...

    Trả lờiXóa
  2. Giữa hư không, vầng thái dương hiển hiện,
    Hoa trắng cài vòng, ban phát tình thương,
    Nhắn khách mười phương... muôn vạn nẻo đường...
    Nhớ đón nhận, nguồn yêu thương bất tận.

    Trả lờiXóa