...cảm tác từ bài thơ Nỗi Niềm Mùa Xuân của thi sĩ
Nguyễn Anh Đào...
Hoa đăng vui nở vào xuân,
Tóc xanh ngã bóng, giữa rừng tuyết đông,
Phương xa thăm thẳm mênh mông,
Trông về quê mẹ, nhớ mong một người...
Chiều nay nhớ lắm người ơi...!!!
Trăng vàng rơi rụng, đất trời ngã nghiêng,
Bướm hoa réo gọi chim quyên,
Khóc tình hoa nữ, nàng tiên lạc bầy...!!!
Làm thơ gởi chín tầng mây,
Cầu xin chú cuội, thòng dây nhắn giùm,
Nhắn nàng, cô bé miền trung,
Tình anh viễn xứ, thủy chung cùng nàng,
Ngày đêm ấp ủ tim vàng,
Trải niềm nhung nhớ, ngập tràn hoa đăng.
~ Hoa Mai ~
Phoenix, tháng 02/02/2012
Nỗi Niềm Mùa Xuân
Tóc xanh ,nghiêng chút ngập ngừng,
Có đôi cánh nhỏ bâng khuâng cuối trời.
Quê nhà xa tít trùng khơi,
Vần thơ rẽ lối ,để rồi lãng quên.
Xuân còn ngơ ngẩn bên thềm,
Bướm vàng chìm đắm nỗi niềm mùa xưa.
Hoa đăng rực rỡ đong đưa,
Nát nhàu ký ức như chưa ...tưng bừng !!!...
Có đôi cánh nhỏ bâng khuâng cuối trời.
Quê nhà xa tít trùng khơi,
Vần thơ rẽ lối ,để rồi lãng quên.
Xuân còn ngơ ngẩn bên thềm,
Bướm vàng chìm đắm nỗi niềm mùa xưa.
Hoa đăng rực rỡ đong đưa,
Nát nhàu ký ức như chưa ...tưng bừng !!!...
~ Nguyễn Anh Đào ~
*Tình ca mùa xuân
Trả lờiXóaTrời vui chào gió mùa xuân
Em buông lơi tóc bâng khuâng nụ hồng
Nhớ sao niềm nhớ mênh mông
Giờ anh phương ấy còn không ?...một thời ...
*@*
Qua đi ngày tháng quê người
Em còn mơ mãi một trời tình riêng
Xuân là xuân mãi chao nghiêng
Như đôi cánh én vườn tiên ...một ngày
*@*
Tâm thơ hạc vút cánh bay...
Về em nỗi nhớ niềm say mịt mùng
Cho dù xa biệt ngàn trùng...
Xứ xa lòng vẫn tình chung địa đàng
*@*
Gởi hồn yêu dấu mênh mang
Tình xuân ghi mãi thênh thang đường trần...