Linh Hồn Vội Vã
Linh hồn tôi như chim lạc tổ,
Bay ngang miền mây trắng mênh mông...
Gió dắt bước sang trời vô tận,
Tìm một miền vắng bóng hư không.
Trăng chưa kịp nghiêng vai nhìn biển,
Sóng đã buồn run rẩy ngàn khơi...
Tôi lạc bước qua làn sương mỏng,
Nghe hồn mình rớt tiếng đơn côi.
Mưa nghiêng hạt như ai se sợi,
Buộc hồn tôi vào kiếp phù du...!!!
Ngọn gió cũ ru hoài ký ức,
Lá vàng rơi trên bến hoang vu.
Rồi một sớm mây tan bên núi,
Nắng dìu tôi về chốn an nhiên.
Thôi vội vã qua miền hư ảo,
Neo tim mình giữa bến bình yên.
~ Hoa Mai ~
Hoa Kỳ, ngày 9 tháng 8 năm 2025