...Bài thơ viết về lời chân tình của Phật Tánh nhắn nhủ
chúng sinh: những người tình lưu lạc.
Tôi và Em là ám chỉ Phật Tánh và chúng sinh...
Tôi và em hai tâm hồn cao cả,
Hứa hẹn nhau, vội vã xuống trần
gian,
Chia nhau đi, khắp muôn vạn nẻo
đàng,
Tìm chân lý, giữa muôn ngàn ảo
mộng...
Giữa trùng dương, sóng vỗ gào,
lồng lộng,
Hai tâm hồn vẫn dệt mộng, nhớ
nhung...
Dẫu mai kia, em lưu lạc nghìn
trùng,
Tôi vẫn đợi, vẫn chờ em, chung
bước.
Em nói đi... nói lời yêu tha
thiết,
Để tim này mãi miệt nhớ về em,
Đêm từng đêm, tôi ngóng đợi
bên thềm,
Mong gặp lại, đưa em rời cõi mộng.
Đường thênh thang, ánh trăng
vàng soi bóng,
Nhạc thiên đường, trỗi khúc
hát thiêng liêng,
Tôi đưa em, đi dạo cảnh ba miền,
Rời Tam-Giới (*), thần tiên nghinh tiếp ngự.
Tôi và em, nhiều hành trình lai
khứ,
Siết chặt nhau, để phụng sự
nhân sinh,
Tình đôi ta, khắn khít tựa bóng hình,
Tuy có khác, nhưng tâm đồng một thể.
Tôi và em, một cuộc tình dâu bể!
Kiếp đa tình, em lặng lẽ đi qua,
Chốn nhân gian... lưu lạc cõi Ta-Bà,
Tim đau đớn, khóc than, đời tuyệt vọng!!!
Em tôi ơi! Tấm
chân tình cô đọng,
Trái tim này, trải rộng khắp nhân gian,
Nhớ về em, khắc khoải, lệ tuôn tràn...
Nguyện sánh bước, cùng em, người tình nhỏ.
(*) Tam-Giới: Dựa
theo kinh điển Phật Giáo là ba cõi gồm có Dục giới, Sắc giới và Vô Sắc giới.
~ Hoa Mai ~
Phoenix, tháng 11/30/2011
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét