Thứ Ba, 17 tháng 1, 2012

Chung Nhau Vá Lại Mảnh Đời


Tôi gặp em, trên ngã tư đường lộ,
Giữa buổi chiều, dông tố đổ ngang qua,
Em ngồi yên... vì nơi đó là nhà,
Đứa em nhỏ, nằm co không manh áo...!!!

Tôi thương em, giữa dòng đời dông bão,
Nhìn thấy em, tôi tự bảo lòng mình,
Trời đất thênh thang... đâu tấm chân tình...???
Ôi nhân loại...!!! Có lẽ nào như vậy...!!!

Tim gan tôi, nát tan... lòng xé bấy,
Giữa cuộc đời, lộng lẫy... chốn phồn hoa,
Để cho em, nước mắt đẫm chan hòa,
Sống trong cảnh, một kiếp hoa rơi rụng...!!!

Đến gần em, lòng thấy mình lúng túng,
Nói gì đây, em yêu dấu tôi ơi...!!!
Xin cúi đầu, tạ lỗi với cuộc đời,
Nguyện hết sức, dìu em, qua bến mộng.

Nín đi em, dẫu đời còn gió lộng,
Vững tay chèo, từng bước, ta thong dong,
Vững niềm tin, dẫu tuyết lạnh mùa đông,
Ta sưởi ấm, bằng trái tim nhân loại.

Rồi mai đây, đường đời trăm vạn lối,
Ta mãi bên em, chỉ lối đưa đường,
Trái tim ta, chứa đựng một tình thương,
Dâng hiến tặng, cho em và tất cả...

Xin nhân loại, dừng chân... đừng vội vã...
Mở lòng thương... mở cả... trái tim yêu,
Dìu dắt nhau, đừng để khổ đau nhiều,
Luôn đùm bọc, thương yêu, tình đồng loại...!!!

Hãy vì nhau, lắng nghe lời tim gọi,
Hãy chung nhau, vá nối, mảnh tình rơi,
Hãy chia nhau, lẽ sống với nụ cười...
Hãy tỉnh thức, đừng để tim chết lặng...!!!

Hãy vươn lên và mắt luôn nhìn thẳng,
Hãy thắp lên, những ngọn nến tình thương,
Hãy xóa tan, hết cay đắng, đêm trường...
Hãy sống đúng, như lòng mình muốn sống.

~ Hoa Mai ~
Phoenix, tháng 01/04/2012



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét