Chiều cuối năm, đọc thơ người bạn gởi,
Cả bầu trời và thế giới lặng im,
Dấu yêu ơi...!
Sao em mãi kiếm tìm,
Trong hư vọng của cuộc đời huyền ảo...!!!
Ta ngồi đây, mà tâm hồn chảo đảo,
Nhìn bóng em, từng nẻo vắng đi về,
Nhìn nhân gian, vẫn một kiếp đam mê,
Nhìn vũ trụ, vẫn êm đềm chuyển tiếp...
Tỉnh đi em! Hỡi
người yêu truyền kiếp,
Hãy cùng ta bước tiếp chuyến đò xưa,
Dẫu đêm đen, bão tố hay trời mưa,
Ta vững bước, tiến về vùng đất mới.
Người yêu ơi! Ở
phương trời vời vợi,
Em có nhìn, thấy thế giới nở hoa,
Đóa hoa sen tươi thắm nở chan hòa,
Đang chờ đợi, đón em về cõi tịnh.
~ Hoa Mai ~
Phoenix, tháng 01/11/2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét