Thứ Sáu, 20 tháng 1, 2012

Hoài Hương



... cảm tác từ bài thơ Hoài Hương của thi sĩ Phi Vân...

Đời viễn xứ khắc thành thơ vụng dại,
Trên nẻo đường, từng dải đất hoang vu...
Ánh trăng thanh che khuất bởi mây mù,
Đâu quê mẹ? Thiên thu ta hoài vọng...!!!

Ta đến đây khi mặt trời ngã bóng,
Tìm Hoa-Đăng khát vọng của cuộc đời,
Thân mỏi mòn chờ đợi mãi khôn thôi,
Dù biền biệt giữa bầu trời xa lạ...!!!

Cõi Ta-Bà trùng phương ngăn cách quá,
Cảnh chim bay... tơi tả giọt mưa sầu...
Lệ tuôn rơi rải rác khắp năm châu,
Sông biển cạn, không đủ sâu chứa đựng...!!!

Lòng tái tê dường như đang chết đứng,
Khóc cho người hay khóc những thương đau...???
Ôi trái tim nhỏ bé của ta đâu...???
Đang khát vọng hoài mong về cố quốc.

~ Hoa Mai ~
Phoenix, mùa thu 2011


Hoài Hương

Tác giả: Phi Vân (SMCH)
Branenburg - Mùa Thu 1978

Ta nhìn xuống mặt đất người xa lạ,
Ngút chân trời không thấy bóng quê hương.
Đời lênh đênh như sông dài biển cả,
Vẫn hằng mơ bước lại khắp nẻo đường!

Vì vẫn thấy ngôi sao mình rực sáng,
Trên vô cùng, giữa muôn vạn hành tinh,
Soi lòng ta khắp nghìn bước đăng trình,
Đời có bến, ngày mai thuyền sẽ lại.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét