Thứ Năm, 19 tháng 1, 2012

Người Cư Sĩ


Tên tôi là Cư Sĩ
Tạm trú cõi Ta-Bà
Bôn ba đi khắp chốn
Học nói tiếng yêu thương

Vui sống đời bình dị
Làm bạn khắp bốn phương
Thương muôn loài vạn vật
Lòng đau thắt đoạn trường.

Bao năm trời xa cách
Lặn lội vượt sơn hà
Lần hồi sang xứ lạ
Lòng chẳng ngại đường xa

Lắng nghe lời than thở
Từ muôn vật, loài hoa
Cỏ cây và rau quả...
Đều giống hệt như ta.

Nở sao đành tâm giết???
Tạo sát nghiệp Hằng sa
Muôn loài rên khủng khiếp
Đầy khắp cõi Ta-Bà!!!

Van xin người ban phát
Tình thương thật bao la
Xem nhau như ruột thịt
Tạo dựng lại sơn hà.

Nhân gian, đời mộng đẹp
Thôi nhé...chào tình nhân
Vạn lời... xin từ biệt
Xa lánh cảnh hồng trần.

Ngày đêm luôn vui sống
Trong cảnh ngộ an bình
Sáng lên lần chuỗi hạt
Chiều về tụng tràng Kinh

Tâm thiền, đời giả tạm
Thân đến rồi lại đi
Xuân nồng rồi Đông lạnh
Tha thiết để làm gì

Hôm qua vừa đi mất
Ngày mai vẫn còn xa
Hôm nay dừng Tâm lại
Thanh thản niệm Di Đà.

Trùng trùng hàng Chư Phật
Hằng nhắc nhở chúng ta
Không vật gì vĩnh cửu
Đừng đắm lụy trần sa

Thế sao Ngừơi vẫn mãi
Đeo đuổi bóng hình ma?
Thương ai bùi ngùi khóc
Lạc mất hướng về nhà.

Ai ơi xin nhớ lấy
Mãi mãi ở Tâm ta
Có Phật Đà ngự trị
Tình thương thật chan hòa

Đem Tâm về nương tựa
Phật Pháp ở Tâm ta
Khi Tâm rời tục niệm
Phật cảnh sẽ hiện ra.

Tội từ Tâm duyên khởi
Vọng từ nghiệp vô minh
Xa lìa Tâm ác trượt
Hiển hiện Phật Di-Đà

Dù nghìn trùng cách biệt
Cực-Lạc vốn không xa
Lần đi theo Chánh-Đạo
Cùng ta trở về Nhà.

~ Hoa Mai ~
Phoenix, mùa hè 2011

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét