Thứ Sáu, 20 tháng 1, 2012

Người Yêu Thiên Cổ



...cảm tác từ bài thơ Người Tình Thiên Cổ của thi sĩ Phi Vân...

Em yêu ơi! Hỡi Người Yêu Thiên Cổ (*),
Thế kỷ dài, ta nhỏ lệ nhớ Em...
Em ở đây sao ta mãi kiếm tìm?
Trong hiu quạnh, cô đơn và đói khổ!

Ngày gặp Em, lòng tưng bừng pháo nổ
Đón Em về, ta cung kính hơn vua,
Em yêu ơi!  Thương nhớ mấy cho vừa?
Từng giây phút lòng ta vui mở hội...

Em về đây, bầu trời không biên giới,
Nơi nơi đều đổi mới khắp hành tinh,
Chốn nhân gian vui sống cảnh thanh bình,
Và vũ trụ hoan ca lời thánh nhạc.

Em về đây, cho ta nhiều ánh sáng,
Và lời vàng từ thánh thể Em yêu,
Ta cảm ơn trời đất biết bao nhiêu,
Ban ân điển cho ta nhiều hạnh phúc.

Ta yêu Em hơn tình yêu thúc giục,
Sức lực nào ngăn cản nổi tim ta,
Em tặng ta cả vạn dải ngân hà,
Nguyên vũ trụ và trùng trùng nhật nguyệt...

Nhưng Em yêu ơi! Em thừa hay biết...
Một mình Em, ta chỉ nhận mình Em,
Muôn vũ trụ, với ta đều vô nghĩa,
Nếu vắng Em, hỡi Người Yêu Thiên Cổ (*)!

Chỉ có Em, đời ta nguyên vẹn mãi,
Trăng vẫn đầy và biển cả vẫn xanh...
Sống bên Em, giữa hạnh phúc an lành,
Tâm cầu nguyện, một lòng yêu Em mãi...

Ta thật yêu Em - Người Yêu Thiên Cổ (*)!

(*) Em = Người Yêu Thiên Cổ = Thượng Đế, Phật Tánh, Bản Lai Diện Mục, Như Lai, ...

~ Hoa Mai ~
Phoenix, mùa thu 2011

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét