Thứ Năm, 2 tháng 2, 2012

Ai Người Tri Kỷ...?



...cảm tác từ bài thơ Ai Người Tri Kỷ của thi sĩ Mai Hoài Thu...

Chẳng cần dập tắt lửa yêu đương,
Ốm yếu tương tư ngã liệt giường,
Cào cấu tâm can, thiêu đốt dạ,
Trùng dương dậy sóng... chuyện bình thường.

Đời biết bao nhiêu cảnh thật hư...!
Yêu thương, san sẻ tính nhân từ,
Sang thuyền bến mới, tương tư rụng...
Đứng sợ, ngồi than, giải quyết ư...?

Hững hờ, ta thả bóng trăng thu,
Thầm hỏi vu vơ, giữa mịt mù,
Phủ kín tâm tư, sầu khổ lụy,
Giăng màn che khuất, ánh trăng lu...!

Tri kỷ, đâu cần trăng vỡ đôi...?
Tình trăng xin thắp sáng tim côi,
Hồn trăng e thẹn, thèm nhung nhớ,
Ấp ủ tình ai, suốt cả đời.

Lời thơ bay vút, chín tầng mây,
Kiếm bạn trăm năm, trao kiếp này,
Non nước mênh mông, sông biển rộng,
Hỡi người tri kỷ... chóng về đây...!!!

~ Hoa Mai ~
Phoenix, tháng 02/02/2012

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét