Chiều đông tim lạnh... ngập ngừng...
Bâng khuâng nỗi nhớ, lệ rưng rưng sầu...!!!
Yêu nàng đắm đuối từ lâu,
Mà lòng e ấp, từng câu ngại ngùng...
Tình thơ trau chuốt đóng khung,
Tặng nàng trong mộng, nhắn cùng gió trăng,
Tim yêu khe khẽ lời rằng,
Nuôi tơ dệt mộng với Hằng Nguyệt Nga.
Đêm đêm ngắm ánh trăng ngà,
Gởi lời tâm sự thiết tha cõi lòng,
Thương ai nửa kiếp bềnh bồng,
Thuyền tình nhung nhớ, chìm trong lạnh lùng...
Chiều quê khói tỏa mịt mùng,
Mưa rơi, lá rụng, giữa rừng cô đơn,
Ngồi buồn, tay dạo phím đờn,
Đệm theo điệu nhạc như hờn trách ai...!!!
Hỡi cô em gái tóc dài,
Có còn thương nhớ đến loài hoa mai,
Tháng năm vất vả miệt mài,
Tình cô còn đậm hay phai nhạt rồi...???
Xuân về, con én đưa thoi,
Nghe lòng trĩu nặng, tình tôi yêu nàng...!!!
~ Hoa Mai ~
Phoenix, tháng 12/27/2011
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét